Bùi Văn Phú
Cha
Stêphanô Chân Tín vừa qua đời hôm 1-12-2012 tại Việt Nam, thọ 92 tuổi.
Ông là một linh mục thuộc Dòng Chúa Cứu thế, người trong gần nửa thế kỷ
qua đã lên tiếng cho hoà bình, công lý và tự do, nhân phẩm của người
Việt Nam.
Là một linh mục dấn thân nên khi sự
can dự của ngoại bang vào Việt Nam ngày một sâu đậm, ông đã đòi quyền
dân tộc tự quyết. Đây cũng là lập trường của một số người miền Nam ở
cuối thập niên 1960 không muốn người Mỹ can thiệp vào chuyện nội bộ Việt
Nam.
Vì ủng hộ hoà hợp hoà giải giữa người Việt
với nhau nên có lập luận cho rằng những hoạt động của cha Chân Tín làm
lợi cho cộng sản, góp phần đưa đến việc mất miền Nam năm 1975.
Đầu
năm nay, trả lời phỏng vấn của báo mạng Nữ Vương Công Lý, cha Chân Tín
nói rằng những việc làm của ông bị cộng sản lợi dụng, nhưng ông không
phải là cộng sản.
Trong thời gian có chiến tranh
ở Việt Nam, không chỉ cha Chân Tín phản đối sự can thiệp của người Mỹ
và chống lại sự đàn áp của chính quyền của Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu,
mà còn các tu sĩ thuộc tôn giáo khác đã lên tiếng. Riêng công giáo, được
biết đến nhiều có các linh mục Nguyễn Ngọc Lan, Nguyễn Nghị, Trần Tam
Tỉnh, Trương Bá Cần, Phan Khắc Từ, Nguyễn Huy Lịch, Thanh Lãng, Trần Hữu
Thanh.
Từ cuối năm 1969 cha Chân Tín đã cho ra
đời và đứng làm chủ nhiệm nguyệt san Đối Diện. Hầu hết các số báo này đã
bị Sở Phối hợp Nghệ thuật, tức cơ quan kiểm duyệt thông tin của chính
phủ miền Nam ra lệnh tịch thu. Báo Đối Diện châm biếm gọi cơ quan này là
“Bộ Hốt Cắt Đục”.
Số 28, tháng 10-1971 bị tịch
thu vì hai bài viết: Cuộc du nhập của chủ nghĩa Mác-Lê vào V.N. của
Nguyễn Phương Trạch và bài Tài liệu về “Cuộc đốt thẻ cử tri”.
Số
29 với các bài: Trí thức và trí thức của Nguyễn Trọng Văn; truyện Đứa
con của loài bò sát của Huỳnh Ngọc Sơn; nhạc Sàigòn ơi, vùng lên của
Nguyễn Phú Yên và Một cuốn sách 2 tô phở của Nguyễn Đình Thi.
Số
30 cũng bị tịch thu vì những bài viết: Chế độ Po Con Ín của linh mục
Nguyễn Ngọc Lan, Chính sách vì dân kiểu Pin Con Ó của linh mục Trương Bá
Cần và Mười năm con đã lớn của Lê Gành.
Những
bài viết dẫn trên đề cao trí thức cách mạng, kêu gọi hoà hợp hoà giải,
hay là những điều tra về bất công trong xã hội, tham nhũng trong chính
quyền.
Dù bị tịch thu nhiều lần, Đối Diện vẫn
kiên quyết phát hành, như lời xác minh qua một thư gửi bạn đọc: “Trong
mọi trường hợp, chúng tôi đã chọn lựa là thà đi tù cho việc phục vụ bằng
ngòi bút chứ nhất định không muốn bị truy tố, bì án tù vì vi phạm Điều
12 Hiến Pháp…”.
Tháng 10-1972 cha Chân Tín phải ra toà và đã bị toà án Quân sự Mặt trận tuyên án 5 năm tù và phạt 3 triệu đồng.
Trước
toà ông phát biểu: “Kính thưa quí toà. Việt Nam chúng ta là một nước
nhỏ bé, nhưng hào hùng. Suốt mấy ngàn năm qua, dân Việt đã phải tranh
đấu chống xâm lăng bất cứ từ đâu đến và sẵn sàng hy sinh xương máu để
giành độc lập, tự do và thống nhất. Chính trong tinh thần đó mà nguyệt
san Đối Diện của chúng tôi cố gắng nói lên tiếng nói của dân tộc hôm
nay. Vì thế chúng tôi không hổ thẹn về những gì đã viết hay cho in trong
Đối Diện và sẵn sàng chịu trách nhiệm trước lịch sử và dân tộc”.
Vụ án Đối Diện là một dấu ấn của phong trào tranh đấu cho quyền tự do ngôn luận, chống lại luật báo chí 007/TT/SLU lúc bấy giờ.
Cha
Chân Tín sau đó còn là đồng chủ tịch của Ủy ban Vận động Cải thiện Chế
độ Lao tù miền Nam Việt Nam và đã đưa ra ánh sáng những vụ tra tấn,
ngược đãi tù tại Côn Sơn, trong đó có nhiều người hoạt động cho cộng
sản.
Khi Hiệp định Ba Lê được ký kết đầu năm
1973, ông được coi là người thuộc “Thành phần thứ Ba” và vào những ngày
cuối cùng của Việt Nam Cộng hoà đã có mặt trong phái đoàn do Tổng thống
Dương Văn Minh cử đi tiếp xúc với đại diện cộng sản để mưu tìm một giải
pháp tránh đổ máu cho Sài Gòn.
Sau tháng 4-1975,
Đối Diện đổi tên thành Đứng Dậy và chỉ được phép lưu hành cho đến cuối
năm 1978 thì phải vĩnh viễn đình bản vì chính sách bóp nghẹt tự do báo
chí của Hà Nội.
Cùng với ông Nguyễn Ngọc Lan, đã
hoàn tục và lập gia đình, cha Chân Tín tiếp tục lên tiếng đòi công lý,
công bằng xã hội và tự do. Ông chỉ trích những việc làm của Ủy ban Đoàn
kết Tôn giáo và ngay cả một số chức sắc trong Hội đồng Giám mục Việt Nam
vì đã không lên tiếng bênh vực công lý mà lại đứng về phiá chính quyền.
Năm
1990, cha Chân Tín qua ba bài giảng tại nhà thờ Chúa Cứu Thế ở Sài Gòn
vào dịp Mùa Chay đã kêu gọi sự sám hối của giáo dân, của giáo hội và của
tập thể quốc gia. Vì ba bài giảng này, ông đã bị nhà nước quản thúc ba
năm.
Năm 2006 ông chủ trương tờ báo chui “Tự do
Ngôn luận” để lên tiếng đòi những quyền tự do căn bản cho dân Việt như
đã được ghi trong Hiến pháp và các công ước quốc tế mà Việt Nam cam kết.
Năm
2010, trong một thư đến Đức Thánh Cha Bênidictô 16, cha Chân Tín không
tán đồng đường lối “Đối thoại và cộng tác” mà Ngài đã nhắn nhủ với các
giám mục Việt Nam, vì thực tế ở Việt Nam đã không có các quyền tự do căn
bản mà giáo hội mong ước.
Bức thư viết: “Giám
mục Việt Nam hôm nay lao vào con đường ‘Đối thoại và cộng tác’ một cách
vô vọng. Sau 35 năm cộng sản ở miền Nam, giáo hội đối thoại và cộng tác
được gì? Ảo tưởng và thất vọng ê chề!... Họ muốn các nhà tu hành xây
dựng đền thờ nguy nga, tổ chức lễ hội rầm rộ, mà hoàn toàn dửng dưng
trước cảnh đồng bào bị đàn áp, xã hội bị băng hoại, tổ quốc bị lâm nguy;
tiêu diệt ý thức giáo dục nơi các thầy cô giáo – nền giáo dục cộng sản
là nền giáo dục mang tính chính trị, không nhằm đào tạo những công dân
tự do và trưởng thành cho đất nước, nhưng là nhào nặn ra những người dân
khiếp nhược và nô lệ cho đảng”.
Linh mục Stêphanô Chân Tín tên thật Nguyễn Tín, sinh ngày 15-11-1920 tại huyện Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên.
Ông
thụ phong linh mục năm 1949 và từng tham gia hoạt động báo chí tại miền
Nam qua các báo Tuổi Hoa, là báo dành cho tuổi học trò; nguyệt san Đức
Mẹ là báo tôn giáo, trước khi làm chủ nhiệm tạp chí Đối Diện là tờ báo
thời sự chính trị.
Trước sự ra đi của cha
Stêphanô Chân Tín, linh mục Giuse Hồ Đắc Tâm trong lễ nhập quan đã nói:
“Cha Chân Tín đã từng bị kết tội, không chỉ chính quyền này mà cả chính
quyền trước nữa, bởi vì ngài tố cáo bất công, tố cáo tham nhũng. Ngài tố
cáo việc sử dụng, lạm dụng quyền lực. Ngài tố cáo việc phẩm giá con
người bị xúc phạm, bị chà đạp. Nhưng ngược lại, những người thấp cổ bé
miệng lại kể công ngài. Các chiến sĩ dấn thân cho công lý và hòa bình,
cho việc bảo vệ quyền con người, quyền của người dân lại kể công của
ngài”.
Ảnh: Bìa các số báo Đối Diện do cha Chân Tín làm chủ nhiệm.
B.V.P.
Tác giả gửi trực tiếp cho BVN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét