Thứ Năm, 19 tháng 11, 2009

Người nhập cư, hội chứng đám đông và chúng ta



 Giờ đây 2 chử nhập cư đem lại rất nhiều cảm xúc, bọn nhập cư, dân nhập cư.v.v…đó là những gì mà người ta nói tới với ý nghĩa miệt thị.  Khoan nói tới việc đạo đức, công bằng hay gì gì đó thì ta cũng phải công nhận, những người nhập cư đã đem đến cho Hà Nội và Sài Gòn những trãi nghiệm khó chịu.

 Cách đây hàng trăm năm thì chuyện di dân đã xãy ra, và từ bấy đến giờ VN đã trải qua nhiều lần di dân lớn 1945 do nạn đói ở miền Bắc, năm 1954 do cộng sản lên nắm quyền ở miền Bắc, và năm 1975 do đất nước thống nhất.
 Trong cả 3 đợt di dân lớn nầy thì chúng ta dễ dàng nhận thấy là chỉ sau 75 đến nay là di dân vì lý do kinh tế nhiều hơn là chính trị, và không chỉ người miền Bắc mà là khắp các vùng miền. Trong các khu đô thị hiện nay ta có thể nghe nhiều giọng nói khác nhau.
Nhưng có một sự khác biệt lớn là sau 75 tới nay vì là di dân kinh tế nên trình độ văn hóa rất thấp. Và chính điều ấy làm nên sự xuống cấp của nền văn hóa nước ta. Không phải nói như vậy là đổ hết những tội lỗi lên đầu những người nhập cư. Vì họ cứ mãi mê theo đuổi mục tiêu đi tìm sự sống còn, mãi mê với những khó khăn trong cuộc sống. Từ đó cảm xúc dần mất, chai sạn, chỉ còn lại những nỗi lo đau đáu từng ngày.
  Nhìn từ bên ngoài chúng ta thấy có vẻ như xã hội đang phát triễn từng ngày, nhưng đằng sau cái mặt tiền hào nhoáng ấy bạn thấy gì? Những khu ổ chuột, những con người khốn khó đi tìm sự sống không chỉ cho chính họ, mà còn cho những người thân của họ ở quê nhà. Họ còn có thể làm gì? Và như thế chất lượng cuộc sống ngày càng đi xuống là điều tất yếu.
 Hàng ngày họ đi cướp, cướp việc của người khác bằng cách nhận thù lao rẽ hơn, cướp đường để đi nhanh hơn, cướp cả những sự tỉnh lặng cần thiết cho người khác ở trường học, ở bệnh viện. Và tất thẫy đã trở thành một hội chứng của đám đông.
 Có nhiều nhà Kinh tế, Chính trị gia đã nói là một xã hội phát triễn luôn đi kèm với những tệ nạn xã hội. Nhưng tôi thì không tin là như vậy, mà cho rằng chính vì một “xã hội kém phát triễn đã tạo nên những bất cập xã hội”
 Tôi cũng là một trong những người nhập cư của 50 năm về trước, nhưng thời của tôi, và thời của những dân di cư 1954 không hề xãy ra những bất cập như vậy. Vào thời đó kinh tế không hề là những điều cấp bách trong cuộc sống thường nhật. Vậy tại sao đất nước thống nhất đã hơn 34 năm, không còn bị ai cai trị, không còn ai lấy cắp tài nguyên quốc gia, sao lại trở nên khốn khổ như vậy.
 Có ai đó biết câu trả lời xin giải thích dùm tôi, để tôi sẽ đi gặp những người nhập cư nầy mà nói cho họ biết, để họ không còn cấp bách rồ ga trong khi đằng trước là đèn đỏ. Để họ không còn giành giựt chổ làm bằng cách làm cho đời sống của mình càng khó khăn hơn. Để họ không còn giành giật cướp đường mà gây kẹt xe. Để họ không còn nóng nẩy hở một cái là rút dao ra đâm người khác…v.v…và v.v…