Thứ Sáu, 13 tháng 11, 2009

Lại tiếp chuyện cóc




Chuyện con cóc là cậu ông Giời chưa phải đã hết.Thế kỷ 21,với công nghệ biến đổi gen người ta không chỉ tạo ra nhiều loại giống cây trồng mà còn sang đến sân sinh sản vô tính cho cả con vật. Cừu Đô-ly là đột phá khẩu khiến cả thế giới kinh ngạc về khả năng con người đột phá vào khoa học. Ở nước ta, trình độ khoa học còn khá khiêm tốn, nhưng không vì thế mà không có những phát triển “công nghệ” biến đổi, biến đổi không cần đén khoa học!
Đó là chuyện cóc vụ lợi. Cóc vụ lợi không đơn thuần là những con cóc thường. Có lúc cóc lại chính là những ông Giời. Đó là mối quan hệ ở giữa các ông Giời với nhau. Ông Giời nhỏ muốn cầu cạnh ông Giời lớn thì cũng phải tình nguyện biến thành cóc mới mong được việc. Một đời ông Giời mười đời làm cóc là như vậy. Những con cóc có quan hệ với nhiều ông Giời thành tinh rồi thì nó cũng có khả năng dễ biến thành ông Giời như bỡn. Đó là cóc biến đổi gen thành để thành thứ ông Giời rởm . Giời rởm cũng có sức mạnh giống như ông Giời. Những ông Giời này mới thực sự là đáng sợ. Có lúc nó cũng biến ông Giời từng quan hệ với nó thành cóc khi ông trót sa cơ lỡ vận, hoặc lo một chuyện mà ông Giời không thể trực tiếp ra tay. Thế mới biết trên đời này không có gì là tuyệt đối, không có chuyện gì là không thể xảy ra.
   Tôi biết một con cóc ở tỉnh nọ được ông Giời hùn vốn quyền lực cho đứng tên một công ty Vô trách nhiệm vô hạn, giữ vốn cho ông. Ông Giời  nào thì cũng chỉ được ngự trên ngai một thời gian rồi sau đó phải trả ngai cho các Hòang thái tử trưởng thành. Vậy nên ông Giowif nào cũng rất cần vốn dưỡng già. Thế là ông Giời tạo nhiều điều kiện để cóc đệ tử xâm nhập vào dự án này kia nọ và tranh thủ rút ruột càng nhiều càng ít. Bởi thế mà công ty của cóc lớn nhanh như thổi. Chẳng mấy chốc từ hơn một tỉ vốn đã phình ra vài chục tỉ. Các ông Giời bề trên ở các nơi về thăm thú đều khen công ty làm ăn giỏi, nêu gương điển hình dám nghĩ dám làm (liều). Họ đều được chiêu đãi xả phanh và ra về với phong bao trĩu nặng. Sau đó còn tiết mục ghi sổ cảm tưởng ở phòng truyền thống và chụp ảnh lưu niệm. Cóc cho phóng to các ảnh treo lả rả từ Văn phòng đến hội trường. Nhiều hôm nhìn ảnh mình đứng kề cùng các ông Giời thấy các ông Giời đều cười tươi tắn cóc thấy thật yên tâm.  Những từng ấy ông Giời họ hàng thì cóc còn sợ gì nữa. Những ảnh đó như đô-pinh liều cao cho ông Giời tỉnh và cóc kẹ. Thế là họ tiếp tục làm càn. Chẳng phải đợi qua mấy mùa trăng, việc làm hắc ám của cóc bị phanh phui. Ông Giời tỉnh lâm nạn vì Quan án sát phát hiện ra mối quan hệ bất lương của ông và công ty của cóc. Kết cục là ông phải rời ngai đi làm ông Giời nhỏ chỗ khác. May mà ông có nhiều hàm ơn phong bì với các ông Giời to hơn nên thoát nạn. Chỉ khổ cho cóc rơi vào cảnh tướng mất sĩ như đĩ mất váy, một mình nhao lên nhao xuống trong chảo gang nóng rực mùi pháp luật. Cuối cùng cóc chết thảm khi chưa kịp ra tòa với căn bệnh đột nhiên có. Trong đám ma cóc chẳng thấy mặt một ông Giời nào đưa tiễn. Các ông còn đang bận đứng trong ảnh cười vui vẻ tại nhà truyền thống và trên hội trường. Còn ông Giời nọ mất ngai được đặt lên ngai khác ít ngày thấy thiên hạ ì xèo chuế quá, rồi cũng phải lui dần xuống hàng cóc. Nhưng ông sống cũng không yên ổn lắm, bởi nhiều hôm oan hồn cóc cứ hiện về đứng ở góc giường nhìn ông oán hận. Thân bại danh liệt, ông Giời tỉnh mất cả chì lẫn chài. May mà ông đã kịp giấu đi một phần của cải. Vì dù sao ông Giời vẫn khôn hơn cóc, vẫn biết phòng bị gậy, không thì chết dở. Bởi từ đấy các ông Giời bề trên cũng biến đâu hết cả. Các ông không thích quan hệ với loại ông Giời mất ngai. Dù xuống hàng cóc, các ông cũng không thèm nhận làm cậu.Người thân thuộc mà như thế thì chỉ có xấu mặt thêm. Chả ông Giời nào dại.

http://dongngandoduc.multiply.com/journal/item/187/187