Thứ Ba, 14 tháng 6, 2011

Thư cho Tía,




Kính thưa Tía, cứ mỗi năm vào ngày nầy là con đều viết thư để báo cáo cho Tía và cô dì cậu dượng, những người tuy không cùng sinh một ngày nhưng lại chết cùng nhau. Từ đó mới có tên là ngày giỗ nhà, năm nay kinh tế gia đình hơi hẻo cho nên con gộp luôn cả giỗ của chú Út lại làm chung một lần cho nó bớt tốn kém, bởi nghèo hèn một thể chú Út cũng đóng góp cho nhà mình cái bằng tổ quốc ghi công như tía và mấy người kia.

Báo cáo với Tía là năm nay đạo cao 1 thước thì ma lại cao hơn 2 trượng. Bởi vậy hôm qua khi lau chùi bàn thờ, nhìn lại mấy cái bằng liệt sỹ xấp lớp bất giác con suy nghĩ: Chắc mấy ông bà nhà mình lầm. Lầm ở đây không phải là: Ta đã lầm đưa em sang đây của ông nhạc sỹ Lam Phương. Mà là lầm ở chổ hồi đó sau cái ngày 30/4/1975  Tía và cả nhà trên bàn thờ đã cười hể hả: thế là nước ta đã có Độc Lập-Tự Do-Hạnh Phúc rồi hé!

Thế mà năm nay sau 36 năm kể từ ngày ấy, sau khi coi lại những hình ảnh biểu tình chống Trung Quốc xâm lược Biển Đông, thấy những bạn trẻ bị bắt. Nó cũng giống như hình ảnh tía với mấy dì cô cậu dượng ngày xưa bị Mỹ - Ngụy vây bắt vậy đó Tía ơi.
Vậy là con đường đi tới ĐL-TD-HP chúng ta đi chưa đến đích đâu hé Tía, chắc là còn lâu lắm vì từ sau ngày giải phóng đất nước cho tới nay đã hơn 36 năm, nay ta lại trở lại điểm xuất phát của của mấy chục năm trước: đấu tranh – biểu tình – bị bắt. Thả ra lại tiếp tục đấu tranh, biểu tình và lại bị bắt!

Con nay đã bằng tuổi của Tía lúc Tía hy sinh, như vậy biết chừng nào con mới được ĐL-TD-HP hả Tía, chắc là phải leo lên bàn thờ ngồi chờ thời như Tía nữa rồi!