Thứ Ba, 23 tháng 10, 2012

Nhậu Quán Nghèo


by
 
Có những buổi chiều Sài Gòn ngột ngạt đến độ ai cũng muốn đi ra phố để hưởng chút gió dù là gió ngập đầy khói bụi. Trong một chiều ồn ào, một người bạn cũ thời thanh niên của tôi gọi điện “A lô, bạn mình có muốn làm lai rai không?” Tôi nghe mà trong đầu hình dung ly bia với cục nước đá tổ chảng. Giọng người bạn cũng mát lạnh không kém. “Bữa nay tao bao, không được giành trả tiền đấy nhé.” Ở trường hợp của tôi thì tiếng “ok” qua điện thoại là một thứ đồng thuận 101%.

Quán Nghèo . Ảnh: Trần Việt Đức

Lòng tự trọng của một cô giáo & hai học trò nhỏ


Tôi muốn kể cho Thủ tướng, cho Tổng Bí thư, cho Chủ tịch nước, cho quốc hội và tất cả 175 trung ương ủy viên nghe 3 câu chuyện về “lòng tự trọng” của một cô giáo và hai học trò nhỏ.

          – Từ một sự cố giảng dạy, do sai sót trong việc chấm bài văn có câu "canh gà Thọ Xương", cô giáo Hà Thị Thu Thủy (giáo viên văn trường THPT Lômônôxôp, Từ Liêm, Hà Nội) đã phải viết đơn xin nghỉ việc.
          Sức ép từ dư luận quá lớn khiến cô phải nhập viện. Kết luận của ban giám hiệu và tổ chuyên môn nhà trường khẳng định cô Thủy không mắc lỗi nhận thức như dư luận qui chụp, mà đó chỉ là lỗi nghiệp vụ do cô còn trẻ, thiếu kinh nghiệm giảng dạy cho lứa tuổi học sinh cấp THCS.
          Không ai bắt cô kiểm điểm, chẳng có kỷ luật gì và nhà trường cũng chẳng bắt cô phải nghỉ. Thậm chí ban giám hiệu nhà trường còn đánh giá cao năng lực của cô. Đồng nghiệp đồng thời là tổ trưởng tổ văn quản lý trực tiếp cô còn nhận xét "Thủy là một giáo viên trẻ thông minh, sắc sảo, tâm huyết với việc dạy học sáng tạo. Nhiều năm trong nghề, tôi hiếm gặp một giáo viên trẻ xuất sắc như thế”. Học sinh thì khóc lóc mong cô trở lại trường. Nhưng cô Thủy vẫn quyết định viết đơn xin nghỉ dạy.

Chặn quảng cáo khi dùng Hotspot Shield để vượt tường lửa.




Sử dụng Hotspot Shield để vào Facebook bị chặn là một trong những thủ thuật đơn giản nhất hiện nay. Nhưng làm thế nào để chặn những quảng cáo phiền hà cứ hiện lên liên tục và làm chậm tốc độ mỗi khi load trang web ?
Mình đã khám phá được một thủ thuật khá quen thuộc muốn share với cả nhà nè ^_^

Lòng tự trọng của anh bán thịt dê - Thùy Linh



Một đất nước tan hoang, kiệt quệ vì nghèo đói, khủng hoảng niềm tin, cái ác lên ngôi, tham nhũng lúc nhúc, nạn bắt cóc người tử tế công khai, xử tù người vô tội ngang nhiên…bỗng dưng một ngày được ông thủ tướng đăng đàn nhắc nhở về lòng tự trọng, dạy dỗ lý tưởng, hoài bão cho thanh niên, kèm theo lời xin lỗi “sâu sắc” trước Quốc hội…
Theo các nhà tâm lý học, tự trọng bản thân của mỗi người có nghĩa là suy nghĩ, thái độ và quan điểm của một cá nhân đối với các mặt như: Giá trị bản thân; Công việc bạn đang làm; Những thành tựu tự mình đạt được bằng khả năng và sức lực của mình; Suy nghĩ của bạn về người khác; Lý tưởng sống; Vị trí của bạn trong cộng đồng; Những điều bạn có thể đạt được trong tương lai; Điểm mạnh và điểm yếu của bản thân; Địa vị xã hội và mối quan hệ với mọi người; Sự tự lập hay khả năng đứng vững trên đôi chân mình…
Còn đây…
Từ lâu dân chúng đã được chứng kiến lòng “tự trọng” của chính quyền, quan chức là thế nào. Lòng “tự trọng” của họ được bảo đảm bởi luật pháp, quyền lực, tiền bạc, cảnh sát, an ninh, nhà tù…mỗi khi cảm thấy “tự trọng” bản thân của họ bị phê phán, chê bai. Nhiều dân chúng phải hy sinh “tự trọng” để né tránh nỗi sợ hãi mà chính quyền gây ra. “Tự trọng” để “sống trong sợ hãi”.
Từ lâu dân chúng đã thấm thía lòng “tự trọng” của chính quyền, quan chức lớn đến mức nào, nhất là sau những thất bại thảm hại trong việc điều hành đất nước. Và dân chúng biết “tự trọng” thì phải coi đó là do “thế lực thù địch” và tụi “phản động” kéo bè kéo đảng gây nên cơ sự này, bởi thế đừng có chê trách, phê phán, phản biện chính phủ.
Từ lâu dân chúng đã nhìn thấy những minh chứng về lòng “tự trọng” của quan chức cao cấp khi họ sắp xếp con cái mình ngồi vào những cái ghế quá lớn với chúng. Dân chúng nên “tự trọng” im lặng ngồi dưới những cái ghế ấy mỗi khi có việc cần đến họ.
Và một người có lòng tự trọng cao là một người luôn luôn hiểu rõ, có khả năng nhận xét, đánh giá bản thân mình một cách chính xác trong bất kỳ trường hợp nào, với bất kỳ con người nào. Điều đó có nghĩa họ luôn biết rõ đâu là điểm mạnh, điểm yếu của mình, đồng thời thừa nhận giá trị bản thân mà không cần điều kiện.
Nếu kẻ có chức quyền tự tin đến mức ngạo mạn, độc đoán; dân đen thì yếm thế, bạc nhược, khốn khổ vì bạo quyền thì lòng tự trọng chân chính như định nghĩa trên gần như không tồn tại.
Đọc lại chuyện đời xưa mà ngẫm…
Chuyện kể vua Chiêu Vương nước Sở mất nước phải bỏ chạy. Trong số dân chúng chạy theo Chiêu Vương có anh bán thịt dê tên Duyệt. Sau Chiêu Vương lấy được nước, bèn thưởng cho tất cả ai theo mình, riêng Duyệt bán thịt dê không nhận. Duyệt thưa rằng:
-Trước vua mất nước, tôi cũng mất nghề bán thịt dê. Nay vua còn nước, tôi còn nghề. Thế là giữ được nghiệp cũ, đủ ăn, còn dám mong gì hơn.
Vua cố ép, Duyệt bán thịt dê thưa rằng:
-Nhà vua mất nước không phải tội tôi, nên không dám liều chết. Nhà vua lấy được nước, không phải công tôi nên không dám lĩnh thưởng.
Vua bảo:
-Để ta đến thăm nhà ngươi.
Duyện bán thịt dê nói:
-Theo phép nước, phàm kẻ có công to thì vua mới đến thăm nhà. Nay xét, trí tôi không đủ giữ nước, dũng cảm không đủ giết giặc. Giặc đến tôi chạy theo vua lánh nạn, chứ đâu phải cốt ý theo vua. Nay vua bỏ phép nước đến thăm nhà tôi e thiên hạ cười chăng?
Vua nghe vậy bèn quay qua Tư Mã Tử Kỷ mà rằng:
-Người hàng thịt dê này tuy làm nghề hèn hạ mà giải bày nghĩa lý thật cao xa. Nhà ngươi mời thế nào người ấy ra nhận chức Tam công cho ta?
Duyệt bán thịt dê nói:
-Tôi biết chức Tam công quí hơn cửa hàng thịt dê, nhưng tôi đâu dám ham tức lộc mà để vua mang tiếng gia ân không phải nghĩa. Tôi thật không dám nhận, xin về giữ lấy nghề bán thịt dê.
Nói đoạn lùi ra.
Xem ra cái dũng của kẻ phàm phu là Duyệt bán thịt dê là minh chứng đối lập cho cái vô dũng của quan chức đang lớn tiếng rao giảng đạo đức cho dân chúng.
Xem ra người bán thịt dê mới xứng là bậc thầy giảng cho thiên hạ hiểu chính xác về lòng tự trọng: “Ngay cả khi trong túi hết tiền, cái mũ trên đầu anh cũng phải đội cho ngay ngắn” (ngạn ngữ Tây Ban Nha).

Bích Vân – Làm thế nào để đừng ngáy khi ngủ?




Chúng ta thông cảm nỗi đau khổ của các cặp vợ chồng có người phối ngẫu đêm nào cũng ngáy như gọi đò sang sông. Một phụ nữ trẻ giải thích lý do tại sao đòi ly hôn sau một thời gian ngắn ngủi làm vợ một ông chồng có tật ngáy quá to: ”Nằm bên cạnh một người ngáy chẳng khác nào nằm ngủ bên cạnh một xe hủ lô đang chạy!” Các số liệu thống kê xác nhận rằng hơn một nửa dân số trên thế giới thỉnh thoảng ngáy trong khi ngủ và tiếng ngáy trở nên thường xuyên hơn nơi 1/5 nam giới sau 30 tuổi. Mặc dù đa số chúng ta xem thường và có khi lại cho đó chỉ là chuyện vui vui (ca dao ta có câu “Nửa đêm chồng ngáy o o; vợ thương vợ bảo ngáy cho vui nhà”) và rất ít người quan tâm đến các khía cạnh bệnh lý của tiếng ngáy, nhưng coi chừng, các chuyên gia báo động rằng tật ngủ ngáy là một thứ bệnh nguy hiểm có thể giết người … đang ngáy.

Thêm một người Tây Tạng tự thiêu


Tổ chức Tây Tạng Tự Do - Free Tibet - vừa cho biết vụ tự thiêu xảy ra vào sáng hôm nay, ngày 22/10/2012, tại ngôi chùa Labrang, tỉnh Cam Túc. Đây là vụ tự thiêu thứ nhì tại khu vực này trong chưa đầy 48 giờ qua. Tính từ đầu năm 2009 tới nay, đã có khoảng 60 vụ tự thiêu để phản đối chính sách đàn áp của Bắc Kinh.

clip_image001
Ngôi chùa Labrang ở tỉnh Cam Túc (Reuters)

Tại Sao Phải Gọi Việt Nam Là Duê Nản




Gần đây trên facebook có phong trào gọi Việt Nam là Duê Nản. Lúc đầu nhiều người có cảm giác ngồ ngộ không biết Duê Nản là cái gì đây. Thế rồi như khẩu hiệu "đi bão" của cổ động viên bóng đá "Việt Nam Vô Địch" trở thành "Duê Nản! Duê Nản!
Phàm việc gì khi đã dùng quen miệng rồi thì trở thành một phong trào mang tính thời thượng. Mở đầu cho phong trào gọi Việt Nam là có lẽ là Hồ Như Ý chuyên phiên dịch tổng hợp các chuyên đề về Trung Quốc rất sâu sắc và hút hồn. Trong bài Mệnh, Lê Anh Thư lại dùng một cách vô tư và ghi chú đó là cách người Chung Của (Trung Quốc) phát âm hai chữ Việt Nam. Thế rồi như tả pín lù, giò cháo quẩy,  hoặc nhã hơn là hủ tíu, hoành thánh, lạp xưởng, xường xám - Duê Nản nay trở thành quốc danh mới.

Đảng xong, giờ là Quốc hội


 

Đó là ý bài viết mới của TS Tô Văn Trường (nguyên văn tít bài của anh Trường là: Đảng đã họp xong đến phiên của Quốc hội). Bài được báo điện tử VietnamNet đặt viết và bài đã đăng.

Vì có một số đoạn, ý được tòa báo sửa chữa, biên tập, cắt gọt (đó là công việc của các tờ báo mà). Cái cần nói ở đây là các việc sửa chữa này có hay có đúng hay không mà thôi.

Trong trường hợp bài viết của anh Tô Văn Trường, không biết tác giả có hài lòng với bài viết đã đăng của mình hay không? Chỉ biết rằng ngay sau khi báo VietnamNet đưa bài lên, anh Tô Văn Trường đã gửi email kèm bài viết “nguyên tác” của mình cho nhiều bạn bè với dòng nhắn ngắn gọn: “Theo đặt hàng của TuanVn-VNN, tôi viết bài ‘Đảng đã họp xong đến phiên của Quốc hội’. Sáng hôm nay VNN-TuanVn đã đăng bài này (Edit lại) với tiêu đề mới "Đặt hàng Quốc hội". Xin chuyển bản gốc bài viết nói trên để các anh chị và các bạn tham khảo”. - Tô Văn Trường

Để bà con rộng đường tìm hiểu blog tôi xin đăng lại bài “bản gốc” của anh Tô Văn Trường; và tiếp dưới là nguyên văn bài đăng trên VietnamNet.

Choáng với dân nhậu nữ miền Tây!


(ĐVO) Chiếc ly “xây chừng” được chuyền tay nhau, chị Ba giữ phần cầm cái, rót rượu. Chị và các nữ “chiến hữu” uống sòng phẳng với đàn ông chúng tôi, không bỏ sót vòng nào.
Vừa nhậu, chị Ba vừa cười, nói: “Nam nữ bình đẳng, mấy em tới đâu, mấy chị tới đó”. Ban đầu uống 2 người 1 ly, nhưng sau 3 vòng đầu, tôi… sợ toát mồ hôi khi nghe chị Ba tuyên bố: “Đến vòng tăng tốc, mỗi người 1 ly, chị uống trước”…
Cuộc nhậu nhớ đời ở Cà Mau
Nghe đồn phụ nữ Cà Mau nhậu có tiếng, nên trong một chuyến công tác về đó, khi mấy đồng nghiệp rủ đi “so ly” với mấy chị em phụ nữ, tôi hào hứng nhận lời ngay. Chừng 11 giờ trưa, chúng tôi đã có mặt ở nhà anh Ba, một cán bộ huyện C.
Vừa thấy khách, anh Ba đã cười khà: “Nghe tụi bây xuống chơi, tao kêu chị Ba mày làm mồi bén đãi khách”. Không phải đợi lâu, chị Ba dọn lên đĩa vịt xiêm luộc chấm nước mắm gừng và thau tôm nướng đỏ au. Chị Ba xách ra can rượu đế 10 lít, tuyên bố: “Đây là tăng 1, tăng 2 tới bia”. Tôi nhẩm tính: Chỉ có 4 người chúng tôi, cộng với vợ chồng anh chị là 6, làm sao “cõng” nổi 10 lít rượu. Vừa dứt đã thấy chị Ba móc điện thoại alô, chưa đầy 5 phút sau 4 chị “chiến hữu” của chị Ba có mặt, ngồi vào bàn tiệc.

Nam -nữ nhậu. Ai thua ai?

Tin thứ Ba, 23-10-2012


Posted by basamnews on 23/10/2012
9h30′: Một CTV cho biết, người dân Văn Giang tiếp tục kéo về Hà Nội để chất vấn Thanh Tra Chính Phủ. Hiện tại có khoảng hơn 200 người, người dân đang kéo về ngày một đông hơn.
————
 

Breaking News: Mời bà con xem trận so găng thứ 3, cũng là trận cuối cùng giữa hai “võ sĩ” Obama – Romney (trước khi dân Mỹ quyết định người thắng, kẻ bại bằng lá phiếu vào ngày 6 tháng 11). Trận đấu này sẽ được truyền hình trực tiếp vào lúc 9h tối, giờ địa phương, tức 8h sáng nay, giờ VN, tại trường ĐH Lynn University, bang Florida. Trọng tài điều khiển trận này là cựu phóng viên 75 tuổi, ông già Bob Schieffer, đài CBS. Ông Bob Schieffer cũng là người đã điều khiển trận thư hùng cuối cùng giữa Barack Obama – John McCain hôm 15-10-2008.
8h: Truyền hình trực tiếp trận Obama vs Romney
10h30’: Ai đã thắng trong trận vừa qua? Theo như thăm dò của CNN thì 48% cho rằng Obama đã thắng, trong khi 40% nghĩ rằng Romney thắng.
Sau trận này, ngày mai sẽ còn một trận liên quan đến bầu cử tổng tống Mỹ nhưng ít người biết đến, đó là trận Third Party Presidential Debate, giữa các ứng viên không thuộc 2 đảng Cộng Hòa hay Dân chủ, mà là 4 nhân vật thuộc 4 đảng phái khác: Gary Johnson – Libertarian Party; Jill Stein – Green Party; Rocky Anderson – Justice Party; và Virgil Goode – Constitution Party. Điều khiển trận này là ông trùm trong giới truyền thông: Larry King.