Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2010

Sai Lầm...

Tôi là một người ít chử, đầu óc lại đơn giản, nghĩ sao nói vậy. Cho nên sáng nay lúc ngồi uống café ở THE BET số 1 bis Lê Duẩn, đọc tờ TRĂN TRỞ mà lòng tức anh ách. Bài báo có tựa đề: SAI LẦM........

Khi nhìn ra ngoài xã hội, với tầm nhìn ngắn ngủn của mình, tôi chỉ thấy được 3 loại người: người tốt, người xấu và người hổng biết xấu tốt.

Hổm rày nhà nước ta xử liền mấy vụ án lớn, mà theo như những nguồn tin đáng tin cậy như ra dô, ti di nói liền tù tì. Cái mà tui cảm nhận được là: nếu như nhà nước ta không bắt những người nầy đem ra xét xử thì họ sẽ làm sụm bà chè chính quyền cách mạng của ta. Vậy họ là người xấu.

Còn cái anh chàng diễn viên triết học trường đại học kinh thế gì đó lại to mồm bênh vực cho họ mới tức chớ. Anh ta nêu ra 3 cái lựng điễm để chứng minh cho họ:
   1/ Đảng ta là một đảng không hoàn hảo, còn đầy những thiếu sót. Rồi viện dẩn lời của thằng cha Hegen gì đó để chứng minh mới ghê chứ. Tui là tui chúa ghét mấy thằng cha dọng ngoại.

Thằng chả lại nói do trình độ dân trí còn thấp, nên không thể đòi hỏi trình độ lãnh đạo và quản lý của nhà nước ta phải hoàn hảo là không hợp lý. Cái nầy trật lất, thằng cha nầy ngậm máu phun hột dưa....trình độ còn thấp thì làm sao nước ta lại sắp có 20.000 Tiến Sỹ???

    2/ Thằng chả lại nói:  phản biện không có nghĩa là đạp đổ, hoài nghi khoa học không có nghĩa là phủ định sạch trơn. Trước khi nghĩ đến chuyện phá bỏ một thực thể nào đó, điều cốt yếu nên suy xét liệu ta có thể cải tạo thực thể đó tốt hơn, khắc phục được những hạn chế, bất cập hay không? Đừng bao giờ thấy cái gì đó chưa tốt là nghĩ ngay đến chuyện đập tan nó đi và thay thế. Đó là sai lầm về mặt phương pháp.

Vậy là ý nói phải dùng phương pháp khác để lật đổ chính quyền nhân dân của ta hay sao chớ??? Ý nầy chẳng khác nào vẽ đường cho hươu chạy...Phản rồi, phản rồi...

3/  Về chữ “tâm”. Tôi tin rằng sẽ là tốt hơn nếu những trí thức trẻ như Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung, Lê Thăng Long, Trần Huỳnh Duy Thức đem tài lực và trí lực cống hiến cho sự hưng thịnh của nước nhà. Nước thịnh thì dân yên và dân yên thì quốc cường. Nhiều trí thức trẻ vẫn ngày đêm miệt mài âm thầm cống hiến tuổi trẻ và trí tuệ cho đất nước, cho dân cường nước thịnh.

Về ý nầy thì hay nè, nhưng mà tui vẫn còn băn khoăn. Hổng biết thằng chả muốn ám chỉ gì. Vì nếu nói âm thầm cống hiến thì đừng có kể ra mới hay chớ, giống như đi làm từ thiện mà cứ đi tới đâu cũng kể lể tới đó thì hay ho giống gì???

Ngẫm đi, ngẫm lại cũng chưa biết xếp thằng chả vào loại nào trong bảng phân loại loài người của tui. Chỉ có điều tui biết chắc là tụi sinh viên trường kinh thế, hãi chả lắm roài....


PS: nghe loáng thoáng tên chả là Nông Biết Nịnh