Lts. Tháng 10 này, nhà văn
Trang Thế Hy được 88 tuổi. Chỉ với khoảng mười tập truyện ngắn cùng tập
thơ Đắng và ngọt (2009), một số giải thưởng (giải văn học Nguyễn Đình
Chiểu 1960 – 1965, tặng thưởng của hội Nhà văn Việt Nam năm 1994 cho tập
truyện Tiếng khóc và tiếng hát, giải A của uỷ ban toàn quốc Liên hiệp
các hội VHNT Việt Nam năm 2002), ông được xem là một trong những nhà văn
lớn nhất của Nam bộ thế kỷ 20. Loạt bài này là món quà sinh nhật gửi về
xã Hữu Định, Châu Thành, Bến Tre, nơi ông chọn sống ẩn dật bao năm qua
với lý do “đừng để cho những người yêu mến mình phải đọc những câu lếu
láo của mình…”
Hình như có điều này: những nghệ
sĩ tài năng thường trẻ rất lâu. Trang Thế Hy là bằng chứng. Vài mươi
năm trước, như một triết nhân, anh bảo mình cũ rồi, “đi chỗ khác chơi”
thôi. Nhưng cái hay rất ngoan cố, nó cứ mới mãi, bất chấp lời từ giã
khiêm nhường pha chút hờn dỗi – tự hờn dỗi – của anh. Anh vẫn có mặt, dù
chưa bao giờ ồn ào, lại ở xa, tít tỉnh đảo Bến Tre vốn trái đường.