Những năm gần đây xuất hiện xu hướng
bác bỏ truyền thuyết Hùng Vương, trong đó có cách lập luận cho rằng bộ
tộc Việt Thường thị (thuộc vùng Nghệ An-Hà Tĩnh ngày nay) là trung tâm
nguồn cội của người Việt. Cơ sở của lập luận này dựa vào chứng cứ ngôn
ngữ và chữ viết của Việt thường thị đã được ghi trong sử sách Trung Hoa
(!?). Trong số những tác phẩm nghiên cứu loại này có bài "Đâu là quốc đô đầu tiên của người Việt" của tác giả Phan Duy Kha với lời kết luận rất đáng tranh luận như sau:
"Trước thời đại Hùng Vương hàng ngàn năm, ở vùng Khu IV cũ (bao gồm Thanh – Nghệ – Tĩnh – Bình – Trị - Thiên ngày nay) mà trung tâm là vùng núi Hồng sông Lam, đã từng tồn tại một bộ tộc Việt Thường của người Việt cổ, có trình độ văn minh cao, đã có chữ viết và làm được “quy lịch”. Trên cơ sở của nền văn minh đó, về sau này trên đất nước ta dần dần xuất hiện ba quốc gia: đó là quốc gia Văn Lang của các vua Hùng ở phía Bắc, quốc gia Lâm ấp (Chăm-pa) ở miền Trung và quốc gia Phù Nam ở vùng đồng bằng sông Cửu Long. Từ trước đến nay, nhắc đến nền văn minh Việt cổ, chúng ta chỉ chú trọng đến thời kỳ Hùng Vương mà bỏ quên nền văn minh Chăm pa, nền văn minh Phù Nam và trước đó hàng ngàn năm là nền văn minh Việt Thường thị. Phải chăng, chúng ta đã thiên lệch và phiến diện lắm sao?"
Phan Duy Kha cũng là tác giả của bài viết "Giấc mơ của Vua Lê Thánh Tông" (Có thể tham khảo bài viết tại đây nhin-lai-lich-su-thu-ly-giai-giac-mo-cua-vua-le-thanh-tong ). Trong bài này tác giả có nhắc lại một câu hỏi mà người Việt luôn trăn trở: Tại sao các đời vua Hùng dài thế mà không có chữ viết?. Nhưng tác giả lại không tìm hiểu nguyên nhân tại sao, mà chỉ căn cứ vào lý do nó không được ghi chép trong sách sử của Trung Quốc đồng thời đề cao chữ viết của bộ tộc Việt Thường thị (vì nó đã được nhắc đến trong sách sử của Trung Quốc!). Từ đó tác giả suy ra Việt Thường thị đã có chữ viết sớm hơn nhiều so với sự ra đời các Vua Hùng... và đi tới kết luận: Chữ Khoa đẩu của Việt Thường là chữ viết của người Việt cổ; và do đó Việt Thường thị là trung tâm nguồn cội (chứ không phải nước Văn Lang của các vua Hùng) !
Triệu Đà Vua Nam Việt (207-111 TCN) trieu-la-vua-viet-nam.html |
Đành rằng nghiên cứu lịch sử nguồn cội Việt Nam là vô cùng khó, vì Việt
Nam là một trong số ít quốc gia dân tộc đã có thể hồi sinh sau 1000
năm bị độ hộ và đồng hóa bởi một cường quốc láng giềng khiến cho khái
niệm biên giới vô cùng nhập nhằng. Nên nhớ rằng với nhiều dân tộc khác
chỉ cần một nữa thời gian đó có thể "biến mất" trong danh sách các quốc
gia dân tộc. Hàng trăm bộ tộc hoặc vương quốc Bách Việt khác đã không
còn dấu tích trong bản đồ nước Trung Hoa vĩ đại ngày nay. Do đó, sẽ là
một sai lầm không thể cứu vãn nếu chỉ nghiên cứu nguồn cội của dân tộc
Việt Nam từ nơi nó đang tồn tại và với hình dạng đất nước ngày nay. Nói
cách khác, nếu chỉ căn cứ từ những gì được ghi chép trong sử sách của
nước đô hộ hoặc những di chỉ khảo cổ tìm thấy bên trong lãnh thổ hiện
tại của mình thì không thể có sự thật về nguồn cội dân tộc Việt Nam của
thời tiền sử . Đáng lẽ câu hỏi nên đặt ra với các nhà sử học là: Tại sao
một bộ tộc nhỏ như Việt Thường thị có chữ viết trong khi Lạc Việt và Âu
Việt lại không có chữ viết? Phải chăng do Việt Thường thị bị Bắc thuộc
muộn hơn và chưa kịp để bị xóa dấu tích ngôn ngữ (?) Phải chăng để
nghiên cứu nguồn cội dân tộc nói chung và chữ viết của dân
tộc Việt Nam nói riêng, ta không thể không lội ngược giòng về những
vùng đất của Lạc Việt và Âu Việt bên Trung Quốc ngày nay?.Nên nhớ rằng
trước khi người Trung Quốc biết viết sử thì tổ tiên họ đã xâm lấn phần
lớn lãnh thổ của người Bách Việt rồi. Và truyền thyết Hùng Vương của
người Việt nói về thời kỳ chưa có sách sử đó. Trên thế giới dân tộc nào
cũng có tuyền thuyết, càng lâu đời truyền thuyết càng trở nên mơ hồ và
vô lý. Vì trong bóng đêm đô hộ của ngoại bang thì truyền thuyết là thứ
sử thi duy nhất mà một dân tộc có thể lưu truyền cho đời sau. Do đó hãy
đừng vội bác bỏ truyền thuyết trước khi tìm đủ mọi cách để giải mã nó.
Tóm lại, cội nguồn dân tộc Việt Nam
là một chủ đề vô cùng phức tạp bởi chính bề dầy thời gian và vị trí địa
lý đặc biệt của dân tộc này. Nó phức tạp đến nỗi trong khi có người
định chứng minh "người Việt đẻ ra người Hán" thì một số người khác lại
cho rằng "Việt Nam từ Trung Quốc mà ra". Việc ngày càng có nhiều người
nghi ngờ truyền thuyết Hùng Vương là điều dẽ hiểu khi mà công tác nghiên
cứu lịch sử chưa được "cởi trói" khỏi những nếp tư duy lệch lạc, kể cả
trong quá khứ và hiện tại, đó là tâm thế vừa căm thù, vừa nể phục kẻ thù
truyền kiếp nhưng không muốn thừa nhận thực tế bờ cõi nước ta đã từng
bị Phương Bắc xâm lấn (như mất vùng Lưỡng Quảng, mất Nam Việt sau thời
Triệu Đà) . Dĩ nhiên trong khi chưa tìm ra sự thật thì việc đặt lại vấn
đề ngược, xuôi, nghi vấn về truyền thuyết Hùng Vương là cần thiết và
cũng dẽ hiểu. Nhưng để bác bỏ truyền thuyết đó lại là một chuyện hoàn
toàn khác, nếu không nói là một điều đố
kị./.
Trần Kinh Nghị
Trần Kinh Nghị
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét