Thứ Tư, 2 tháng 9, 2009

TÔI KHÔNG BIẾT,

Quốc Khánh 2-9, những người được đặc xá và nỗi lo của người dân lương thiện.


Ngày 31-8, Văn phòng Chủ tịch nước họp báo công bố quyết định đặc xá năm 2009 (đợt 2) của Chủ tịch nước cho 5.459 phạm nhân đang chấp hành hình phạt tù có đủ điều kiện được hưởng đặc xá năm 2009. Đưa tổng số phạm nhân được đoàn tụ gia đình trong năm lên hơn 20 ngàn người.


Ở đây ta không bàn về chủ trương nhân đạo nầy, mà nhìn nó theo một khía cạnh khác: trong 20.000 ngàn người được đặc xá trong 8 tháng vừa qua, có bao nhiêu là đối tượng hình sự, nghiện hút, có thể gây nguy hiểm cho cộng đồng? Tôi không biết.


Ai sẽ quản lý những đối tượng nầy? Và quản lý bằng cách nào? Tôi cũng không biết! Tôi chỉ biết rằng trong hai năm trở lại đây, bọn tội phạm đã gia tăng hoạt động: từ trộm cướp cho đến ăn cắp vặt, chúng cũng đội lốt ăn xin, lượm rác, ve chai…nhưng khi có cơ hội là chúng ra tay, mạnh bạo hơn trước và công khai hơn trước.


Nhất là ngay sau thời điểm được đặc xá, là lúc bọn chúng hoạt động mạnh nhất, sáng sớm cho đến tối khuya đều là những khoãng thời gian nguy hiểm, nếu như bạn tỏ ra mất cảnh giác, cho dù bạn đang ở nhà. Và bọn chúng đôi khi chỉ có 5.000 đồng cũng ra tay. Sự manh động nầy do đâu? Tôi cũng không biết nốt, tôi chỉ biết rằng có nhiều khi tôi cũng trở nên hung bạo như chúng để bảo vệ những gì mình có, tôi cũng đã từng vác mả tấu ra để giữ lại chiếc xế nghỉa địa của mình, hay để hù dọa một thằng xin đểu, một thằng nhóc 12 tuổi sau khi hít một ống keo con voi, đã bảo cho nó xin 50.000 đồng với con dao Thái lan trên tay. Và nhà tôi nơi chốn riêng tư, tài sản riêng tư của tôi đã trở thành pháo đài khi nào không biết, dù tôi chỉ là một thằng nhà nghèo, bán báo lề đường!


Một người bạn kể bạn chị ta ở tỉnh lên trị bệnh, sợ mất tiền mới giao cho anh chồng lận trong lưng quần hơn triệu bạc cũng bị bọn chúng móc mất hồi nào không hay, hay một anh thợ hồ nhà xa lên thành phố làm mấy tháng mới về một lần cũng là nạn nhân của bọn chúng, hay một bà nhà giàu đi xe hơi đến thăm người em, vừa bước xuống xe để vào hẻm là bọn chúng đã kè theo tính giật đồ, hoảng quá chị ta bỏ chạy may mà thoát được vô nhà người em.


Như vậy chúng thực hiện những hành vi tội ác của mình mà không cần biết đến đối tượng là ai: giàu, nghèo, bệnh hoạn, già cả, tàn tật..v.v…


Tôi cầu xin Thượng Đế cất hết bọn chúng cho chúng con nhờ, cho chúng con không còn hồi hộp giữa ban ngày, cho tóc con đen lại, cho con chút khoảnh khắc bình an.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét