Thứ Hai, 15 tháng 10, 2012

KHÔNG NƯỚC, KHÔNG DÂN



Các Thiền sư dạy bài Thiền “Không nước, không trăng”. Nhưng bắt đầu từ hôm nay, mình thực tập bài “Không nước, không dân” này. Bài này, như các bài thực tập thiền khác, không hứa hẹn một điều gì hết, chỉ là một thái độ sống cần thiết lúc này, bây giờ, ở đây…Cho chính mình. Cho cái nhìn vào chính bản thân mình. Còn ngoài kia thì…
Không nước, không dân
Vô minh
Đồi bại
Đớn hèn
Tham lam
Ích kỷ
Trơ trẽn
Mục ruỗng
Nhục nhã
Bẩn thỉu
Thế nên mới có kẻ trần trụi, người ngượm lở loét, vẫn ngang nhiên đi giữa trần gian, mặc thiên hạ khinh bỉ, xa lánh, xua đuổi.
Nếu “đối cảnh” trên mà “vô tâm” được thì công phu thiền của mình chắc thuộc hạng thượng thừa.
Không nước, không dân, không gì hết…
Không gì hết…Mà cũng không “không gì hết”…
Một cánh hoa cúc mỏng vào thu!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét