Tổng thống Hoa Kỳ là người làm thuê cho nước Mỹ nhằm làm cho nước Mỹ
giữ được cường quốc số 1 dẫn dắt toàn cầu. Vài ngày qua, nước Mỹ sôi lên
với chiến lược cạnh tranh vào nhà trắng của ông Mitt Romney thuộc phe
Cộng Hòa. Trong khi ông Obama đang cần mẫn với cuộc vận động lặng lẻ ở
các trường đại học. Nhưng liệu ai, giữa Obama và Mitt Romney sẽ là người
ngồi vào nơi lãnh đạo toàn cầu?
Một chút về 2 phe hắc bạch song sát và nước Mỹ
Các Quốc phụ của nước Mỹ từ ngày đầu lập quốc đã soạn thảo những văn bản
hiến pháp và thành lập một chế độ chính trị tam quyền phân lập để điều
hành một đất nước có nhiều tiểu bang, mà mỗi tiểu bang là một quốc gia
có luật riêng, nhiều sắc tộc và đa văn hóa, cùng chung một nguyện vọng
về đây để làm nên một tân thế giới hợp với những kẻ tha phương cầu thực
và cầu tự do.
Trước khi kết thúc chiến tranh thế giới hai, ba nước cường quốc phe đồng minh - Mỹ, Nga và Anh - họp Hội nghị Yalta
diễn ra 1 tuần từ ngày 04-11/02/1945 để đưa ra quyết định bao vây năng
lượng, phân công nhiệm vụ kết liễu từng nước trong phe phát xít thất
trận, và ăn chia thị trường thế giới, sau kết thúc chiến tranh.
Nhưng trước khi có Hội nghị Yalta trên, thì vào cuối năm 1944, một Hiệp
ước Bretton Woods đã được 44 nước thành viên theo đường lối tư bản chủ
nghĩa với 730 đại biểu bàn định với nhau để đứa Hoa Kỳ thay thế Vương
quốc Anh điều hành thế giới. Một hệ thống quản lý tiền tệ toàn cầu ra
đời - Hệ thống Bretton Woods.
Vì tổng sản lượng xuất khẩu Hoa Kỳ lúc ấy chiến 50% toàn cầu, và tiêu
thụ cũng gần bằng một nửa của toàn cầu cộng lại. Đồng đô la Mỹ trở nên
đồng tiền đáng tin cậy cho toàn cầu. Kể từ đó, vai trò thống sói của
đồng đô la là một sức mạnh mềm to lớn giúp Mỹ xoay chuyển kinh tài toàn
cầu. Và mục tiêu soán ngôi đồng đô la được các nước từ phe tư bản đến
phe cộng sản đeo đuổi, mưu đồ thực hiện suốt từ 1970 đến nay mà, chưa
làm được.
Sức mạnh của nước Mỹ - gồm sức mạnh cơ bắp và sức mạnh mềm - sức mạnh cơ
bắp do đảng diều hâu Cộng Hòa nắm giữ và điều hành. Sức mạnh mềm do
đảng Dân Chủ nắm giữ và điều hành.
Phe Cộng Hòa chủ trương ủng hộ 1% giàu có. Vì họ cho rằng chỉ có người
giàu mới tạo công ăn việc làm của xã hội. Nên họ có chiến lược để đưa
nước Mỹ đứng đầu thế giới bằng cách, một chính phủ yếu trong quản trị
quốc gia, nhưng mạnh trong quản trị toàn cầu. Họ giao quyền quản trị
quốc gia cho từng tiểu bang. Họ quản trị thế giới thông qua điều hành
Liên Hiệp Quốc và xuất khẩu chiến tranh đến nơi nào họ thấy cần phải có
chiến tranh. Tất cả đều phục vụ cho 1% giàu có của nước Mỹ, và nó đã để
lại nợ công nước Mỹ tăng lên chóng mặt sau 2 nhiệm kỳ ông George W. Bush
và những sa lầy ở A Phú Hãn, Iraq, những mất lòng tin toàn cầu một nước
Mỹ quá hung hăng và bạo ngược khi thế giới trở nên đơn cực sau Liên Xô
sụp đổ.
Phe Dân Chủ chủ trương vì cộng đồng dân trung lưu và người nghèo. Nên
đường lối của họ là lo an sinh xã hội cho tầng lớp phía dưới. Họ chủ
trương một chính phủ mạnh về trí tuệ để quản trị quốc gia. Quản lý toàn
cầu giao lại cho Liên Hiệp Quốc, và chỉ làm nhiệm vụ kẻ cố vấn bằng
quyền lực mềm đối với Liên Hiệp Quốc và toàn cầu. Chính vì thế, chúng ta
không lạ sau khi 2 thế hệ gia đình Bush đã làm mất lòng dân nước Mỹ và
thế giới, dù được ông Bill Clinton của phe Dân Chủ vực kinh tế nợ nần
của nước Mỹ, thì ông Obama phải có mặt.
Nước Mỹ cần lấy lòng dân Hồi giáo khủng bố toàn cầu ư? Obama đã từng là
một con chiên Hồi giáo thời thơ ấu ở Indonesia. Nước Mỹ cần cho thế giới
thấy là thiên đường hạ giới cho tất cả mọi tầng lớp xã hội ư? Obama có
xuất thân là đứa con rơi của một người cha da đen du học sinh đến từ
Kenya nghèo đói và bất công! Sau khi làm chết hàng ngàn thanh niên Mỹ ở A
Phú Hãn và Iraq vì chiến tranh, người dân Mỹ bất mãn, lính Mỹ chán
chường ư? Chính quyền Obama có chiến lược cho sức mạnh mềm làm một cuộc
lật đổ các chính quyền độc tài ở khu vực Trung Đông và Bắc Phi, mà không
tốn dù chỉ 1 nhân mạng lính Mỹ, và ít tốn tiền nhất cho chiến tranh
những nơi mà Mỹ muốn có.
Hơn một nhiệm Kỳ ông Bush con, nhưng tốn đến hơn ngàn tỷ đô la vẫn không
tiêu diệt được bin Laden. Obama bằng chiến lược truy tìm và tiêu diệt
mục tiêu đơn lẻ đã làm được nhanh, gọn và lẹ. Nó còn làm cho thế giới
thất kinh nước Mỹ, khi 2 chiếc trực thang đi vào ngay khu bảo an nhất
của Pakistan tiêu diệt bin Laden, rồi ra đi mà thế giới và an ninh
Pakistan không hề hay biết! Không lẽ máy bay trực thăng bay mà không có
tiếng động? Chỉ có NASA và các lãnh đạo nước Mỹ mới nắm điều này. Vậy mà
tháng 8 này, nước Mỹ lại thành công khi đáp được chiếc xe thám hiểm sao
Hỏa chạy bằng năng lượng hạt nhân - Curiosity. Người ta lại đặt giả
thiết r8a2ng, nếu nước Mỹ làm ra những chiếc máy bay không người lái
dùng động cơ năng lượng hạt nhân để bay trên bầu trời của bất kỳ nước
nào nhằm phục vụ việc do thám thì sao?
Một chút về chiến lược tranh cử của 2 phe
Năm cuối cùng của nhiệm kỳ thứ nhất, ông Obama đưa ra những chiến lược
quyết định để giữ mình còn tiếp tục lãnh đạo toàn cầu. Tháng Một năm
2010, tại Trung Tâm Đông Tây ở Honolulu của Hawaii, bà Hillary Clinton đọc diễn văn cho chiến lược xuyên Thái Bình Dương.
Sau khi tiêu diệt bin Laden và cuộc domino cách mạng hoa Nhài ở Bắc Phi
Trung Đông, chính quyền Obama tuyên bố và thực hiện cuộc chuyển quân từ
Trung Đông sang Thái Bình Dương. Nếu nhìn theo yêu cầu của nước Mỹ, đây
chính là chiến lược quyết định để ông Obama ở lại hoàn tất nhiệm vụ của
phe Dân Chủ, cho một nước Mỹ số 1 toàn cầu.
Bên cạnh đó, chính sách thuế đang bị kẹt bỡi Quốc hội đa phần của phe
Cộng Hòa ách lại, nó sẽ giúp lôi kéo 200 CEOs Hoa Kỳ trở về đầu tư nội
địa giải quyết tỷ lệ thất nghiệp 8% kéo dài trong gần 3 năm qua. Đồng
thời, chính sách thuế cũng làm lợi cho nhóm tài phiệt quyết định ai là
người cầm đầu nước Mỹ.
Chính sách Medicare cũng là cái pít tông ủng hộ cho Obama lấy lòng được
cử tri nghèo và tầng lớp trung lưu trong cuộc chạy đua vào nhà Trắng.
Trong khi đó, phe Cộng Hòa đang dùng chiến lược tấn công phe Dân chủ bằng những lời hứa có cánh rằng, sẽ đề ra lập trường cứng rắn với Trung Hoa. Rằng chính phủ Obama đang là một chính phủ vô phương hướng
trong giải quyết nợ quốc gia và nạn thất nghiệp. Họ làm nên 2 chiếc
đồng hồ lớn ở quãng trường New York để cho dân Mỹ hiểu được chính phủ
ông Obama đang bất lực. Một chiến đồng hồ tính con số gia tăng nợ công
của nước Mỹ theo giờ. Một đồng hồ nói lên tỷ lệ thất nghiệp nước Mỹ theo
thời gian ông Obama cầm quyền ở nhà Trắng trong gần 4 năm qua.
Nhưng trong một lần vận động tranh cử của ông Mitt Romney ở California,
ông đã lóng ngóng và hết sức sai lầm khi trả lời câu hỏi của cử tri.
Ông đã quá ngốc nghếch khi trả lời rằng, Tôi quá quan trọng để phải đến
chiến trường Việt Nam - "I was too important to go to Vietnam".
Ngoài ra, phe Cộng Hòa chưa cho thấy họ làm gì để khống chế Trung Hoa
và đưa nước Mỹ trở lại thời kỳ vàng son sau khủng hoảng kiinh tế 2008.
Câu chuyện phe Cộng Hòa đang đình đám bằng những tuyên bố rất có cánh,
nó làm nhớ lại những lời hứa của ông George W. Bush con hứa sẽ buộc
Trung Hoa nâng đồng Nhân Dân tệ và thúc đẩy công ăn việc làm cho nước
Mỹ. Nhưng sau 8 năm ngồi vào ghế nóng, Bush con ra đi và để lại tỷ lệ
thất nghiệp cho nước Mỹ vượt 10%. Nợ công đầm đìa buộc Obama phải chủ
động làm khủng hoảng kinh tế 2008, và kích cầu bằng gói vay Trung Hoa
800 tỷ đô la. Còn tỷ giá đồng Nhân Dân tệ vẫn cứ ở mức như khi ông Bush
con ngồi vào nhà trắng!
Obama hay Romney?
Tổng thống Hoa Kỳ là người làm thuê cho nước Mỹ nhằm làm cho nước Mỹ giữ
được cường quốc số 1 dẫn dắt toàn cầu. Việc quyết định ai ngồi vào ghế
nóng nhìn bên ngoài là do nhân dân Mỹ bỏ tấm phiếu của mình trực tiếp
đến ứng viên Tổng thống ở mỗi tiểu bang.
Nhưng nhìn sâu bên trong thì, trước đó, ai sẽ là ứng viên cho 2 phe hắc
bạch phải chạy đua trong đảng và được đảng ấy chọn ra. Còn nhớ năm 2008,
Bà Hillary và ông Obama chạy đua đến phút chót, nhưng bất phân thắng
bại. Đảng dân Chủ lo sợ sẽ đi đến chia rẻ nội bộ đảng này dẫn đến thua
cuộc với ứng viên Cộng Hòa - Mc Cain.
Nhưng, sau 8 năm cầm quyền của Cộng Hòa, một nước Mỹ quá xấu cả quyền
lực cứng và mềm với toàn cầu. Nước Mỹ cần những gì cho thế giới và dân
nước Mỹ thấy như ở phần đầu mà tôi đã trình bày. Dân Chủ và Obama cần
hơn Cộng Hòa và Mc Cain công thần cần mẫn, cũng vậy Obama hơn là Hillary
vì các ông trùm bảo thủ của nước Mỹ vẫn chưa mở cái đầu của mình cho
phái đẹp cầm quyền. Và Họ đã chọn Obama và Dân Chủ.
Nhớ lại sau 8 năm Bill Clinton đưa kinh tế Mỹ hùng cường với tỷ lệ thất
nghiệp thấp nhất mọi thời dưới 4%. Sau đó, Al Gore, một phó Tổng thống
của ông Clinton ra ứng cử chạy đua với ông Bush con. Cuộc của Al Gore và
Bush con lùm xùm chuyện kiểm phiếu đi, kiểm phiếu lại và cuối cùng,
Bush con thắng hơn 1 phiếu đại cử tri, trong khi thua phiếu dân cử so
với Al Gore để Bush con ngồi vào ghế nóng. Vì sao?
Vì nước Mỹ cần đập phá thế giới giai đoạn này. Nước Mỹ cần lấy lại quyền
lực của mình ở Trung Đông. Nước Mỹ cần nắm giếng dầu của thế giới,
thông qua việc nước Mỹ cần trả thù cái vết nhơ của gia đình Bush - một
gia đình của những ông Big Godfather nước Mỹ - đã từng thất bại trong
chiến dịch Bão táp Sa Mạc 1991 mà ông Bush cha trừng trị Saddam Hussein
của Iraq. Hơn thế nữa, nắm được Iraq nước Mỹ sẽ sờ được kẻ đứng đầu Hồi
giáo Trung Đông như cái gân gà khó nhai và không dễ nuốt Iran.
Giờ đây, chiến lược Thái Bình Dương còn dang dỡ. Một cuộc bao vây Trung
Hoa trỗi dậy trong hung hăng mới bắt đầu. Tình hình Trung Đông và Bắc
Phi cũng còn lắm những bất ổn. Nước Mỹ cần một sức mạnh mềm để cai quản
trong nhà kinh tế đang tăng trưởng rất chậm chạp, và uốn nắm thế giới
vào quỹ đạo của sức mạnh mềm nước Mỹ, hơn là cần những cuộc tiêu hoang
xuất khẩu chiến tranh. Ai quyết định cho Dân Chủ hay Cộng Hòa cho những
gì nước Mỹ cần? Không ai khác những ông trùm đứng đằng sau Fed.
Các ông trùm cần một chiến lược bàn tay sắt bọc nhung cho nước Mỹ trong 4
năm tới hơn là một trận giác đấu của thời chiếm hữu nô lệ. Các ông trùm
nước Mỹ luôn biết chọn chiến lược làm sao cho trong cái chung luôn có
cái riêng của mình, mặc dù họ là luôn là trụ cột của phe cánh Cộng Hòa.
Và đó là điều khác biệt của nước Mỹ với thế giới còn lại, ông Barack
Obama sẽ ngồi tiếp một nhiệm kỳ nữa để hoàn thành nhiệm vụ kẻ làm thuê
vĩ đại của mình.
Asia Clinic, 18h44' ngày thứ Sáu, 31/8/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét