Thứ Năm, 1 tháng 10, 2009

Thế giới nghiện

Nghiện! nhắc đến từ này chắc người ta nghĩ ngay đến thuốc phiện, heroin, rượu, nghiện thuốc lá... Nhưng thế giới nghiện phong phú lắm chứ không đơn giản như ta tưởng.


Loại trừ những cái nghiện trên vì truyền thông nói quá nhiều. Ở đây nói đến những cái nghiện khác. Ví dụ đay là một loại nghiện.Tôi biết một cô ban đầu thích văn chương, rồi mê văn chương và sau đó là nghiện văn chương. Từ ngày sa vào đó, cơn nghiện lên, cô đi đọc thơ với những ca nghiện khác, cùng quán xá tơi bời, rượu chè chẳng kém đám mày râu. Cô cần thơ văn hơn chồng con.Cái tổ ấm với anh chồng và đứa con chỉ là cái cành đỗ sau mười giờ tối. Chán quá với cô vợ nghiện bất tử , anh chồng chào thua và xin li hôn. Cô vợ chẳng cần đắn đo đặt bút kí liền đẻ tiếp tục nghiện. Cái nghiện này họ tự tay phá toang một tổ ấm.. Một anh bạn khác nghiện đàn bà. Không có đàn bà là anh không chịu được. ở nhà cặp bồ , trên đường cặp bồ , lúc nào cũng có đôi ba cô dự phòng. Cũng may anh gặp toàn những cô nghiện đàn ông thành ra chung giường chung chiếu, hai bên cùng phê. Về sau anh cũng không biết mình la cái gì nếu thiếu đàn bà. Anh dần mất khái niệm gia đình, sống như con thú hoang. Cơ quan tôi còn có anh nghiện đọc báo và sau đó truyền thông cho xung quanh mẫn cán hơn cả thằng ti vi . Anh bảo: Một ngày không đọc báo Đảng là ăn không ngon, ngủ không yên. Từ ngày anh nghỉ hưu, tôi ít gặp nhưng tôi chắc anh vẫn nghiện đọc báo như xưa. Thằng em tôi nghiện cà phê sáng. Không có li cà phê sáng, nó như thằng mất hồn. Phải xong li cà phê thì con tàu công việc mới mở máy. Đúng như các cụ ta xưa từng tổng kết “ngủ ngày quen mắt , ăn vặt quen mồm.”. Nghiện là thứ con người thường gặp nó gắn vào đời mỗi con người vì món nghiện nó đáp ứng cho sự thỏa mãn thất khiếu của con người. Có cái nghiện từ mắt như sắc dục, thỏa mãn thả chim cò. Có cái nghiện từ tai để thỏa mãn cơn nịnh, có cái nghiện từ lưỡi để thỏa mãn vị giác (nhất là người có thói quen ăn ngon hoặc ăn thùng uống thình), có cái nghiện từ mũi, mũi phổng lên sau khi cái lỗ nhĩ chứa đầy lời khen.
Thực ra nghiện là thói thường tình ở con người ta thôi. Cái nghiện nó thúc đẩy cho con người hoạt động, đẻ ra mưu chước mánh khóe để đáp ứng cho chính mình. Có cái nghiện hại cho chính mình, có cái nghiện hại cho xã hội. chẳng mấy khi có cái nghiện nào vô hại, vì nghiện là rơi vào trạng thái thái quá, thái quá là bất cập. Trong mọi cái nghiện có thì nghiện quyền lực là kinh khủng nhất. Có ông suốt đời ngồi ghế quyền lực ngồi mãi ngồi miết rách cả tá quần, gẫy cả tá ghế mà vẫn muốn ngồi. vừa ngồi vừa lết hết ghế con đến ghế bố, bị mắng chửi cũng không thấy gì. Phần nhiều loại nghiện này thì mắt đui tai điếc miệng câm mũi tịt. Thất khiếu dường như hỏng cả. Nghĩa là nghiện đã tha hóa họ . Bệnh đã ăn vào Cao hoang, vào cái huyệt châm cứu không tới, thuốc không ngấm đến. Chỉ còn cái chết là chữa được đôi chút. Trong cái nghiện này, có cái nghiện u mê mù quáng, nhưng cũng có cái bản chất là nghiện tiền, cái đó phổ biến ngày nay. Tiền thỏa mãn cho thất khiếu, cho nên thất khiếu nhiều khi phải lui trước các cơn nghiện vì như thế nó sẽ nhận được lợi ích tối đa. Ôi, trên đời chỉ một chữ nghiện mà tai hại lắm thay.
1/10/1009
http://dongngandoduc.multiply.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét