Thứ Năm, 22 tháng 11, 2012

Vì đâu ra nông nỗi thế


Có thể xem như chuyện chưa từng xảy ra ở xứ ta. Nhưng nói thế vẫn sợ ai đó bắt bẻ, biết đâu thời Hùng Vương từng có thì sao, vậy thì tôi chỉ dám khẳng định rằng, từ hồi cha sinh mẹ đẻ đến giờ, mắt mở chứng kiến biết bao hỉ nộ ái ố trên đời, giờ mới nghe là một.

Thì là chuyện chính quyền và nhân dân huyện Bắc Trà My nơi có nhà máy thủy điện Sông Tranh 2 hôm qua cùng nhau hô to dứt khoát không tiếp thêm đoàn khách quý nào nữa, kể từ trung ương trở xuống, đến nghiên cứu động đất... giúp bà con. Quay lưng, xua tay từ chối "không, không, không..." mời các bác đi chỗ khác, chúng em đủ rồi, ngán đến cổ rồi. Chết cũng được, vỡ đập cũng được, bị cuốn ra biển Đông cũng được, miễn sao các bác đừng đến giúp chúng em nữa.

Mà không phải mấy anh dân đen phản ứng nhé. Dân còn mải vào rừng đào củ nâu củ mài cầm hơi, chả dư thì giờ tiếp cán bộ trung ương, bộ ngành. Đây là mấy bác cán bộ huyện Bắc Trà My hẳn hoi, tuyền những người chức việc quan trọng của huyện nghèo này. Ông Trần Anh Tuấn- Phó chủ tịch huyện thay mặt lãnh đạo địa phương tuyên bố dứt khoát kể từ nay nếu các đoàn của bộ ngành trung ương vào, huyện sẽ không tiếp nữa. Thẳng băng ra thì có nghĩa là chúng tôi sẽ không chào đón các ông nữa, đừng quấy rầy chúng tôi nữa, chán lắm rồi. Thiếu điều giương khẩu hiệu tiếng Anh bồi "We're busy, no welcome". Sao vậy nhỉ, trung ương đến giúp, chả mừng rỡ thì thôi, lại có kiểu lạnh nhạt, phũ phàng đến thế. Lòng hiếu khách để đâu? Nhưng nghe ông Tuấn và mấy vị cầm quyền ở Bắc Trà My than thở, thất vọng, hết lòng tin vào những đoàn đến đoàn đi ra vào nườm nượp thời gian qua thì mình hiểu. Sức chịu đựng của họ có hạn. Thà mất lòng cán bộ nhưng còn dành được chút thời gian lo cho dân.

Lâu nay, hễ được nghinh đón cán bộ trung ương, đón cấp trên về thăm là hãnh diện lắm. Chẳng trống rong cờ mở thì cũng tiếp đãi linh đình, tiệc nọ tiệc kia, cuộc vui đầy tháng trận cười thâu đêm. Cán bộ xong việc, nhà ta lại gói ghém quà cáp, đặc sản, cho em gửi chút quà quê biếu chị nhà và các cháu. Tốn kém tí nhưng nó oách, được để ý. Quê đang nắng hạn, quan đến khác nào cơn mưa rào. Cứ thế, vui cả đôi bên, thành lệ (không tin sắp đến tết, các vị cứ để ý xem, cán bộ to nhỏ tổ chức đoàn đi ào ào nhận quà xuân dưới dạng về thăm chúc tết). Vỏ ngoài là vậy, chứ thực chất địa phương nào, doanh nghiệp nào được cán bộ "quan tâm" là thôi rồi lượm ơi. Nhẹ thì tốn kém, khó chịu, mất ăn mất ngủ; nặng thì lụn bại, lên bờ xuống ruộng, tan nát cơ đồ. Tôi có mấy người quen là dân làm ăn chân chính, họ thổ lộ rằng nghe tin cán bộ về thăm như sét đánh ngang tai.

Chả biết "sự ngang bướng" của giới chức việc huyện Bắc Trà My có khiến những kẻ bề trên ngẫm nghĩ. Riêng tôi, tôi ủng hộ họ, bởi chả có gì quý hơn là dành hết thời gian lo cho dân.

21.11.2012
Nguyễn Thông


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét