Bất chấp lực lượng chức năng ngăn cản, người thân và bạn bè vẫy tay chào Hoàng Khương (Ảnh: Thuận Thắng - Báo Tuổi Trẻ)
Đoan Trang -
Nhìn vẻ mặt của chú công an ở phía trái bức ảnh thật đối lập với đám
nhà báo phía bên phải: Một bên cau có, gườm gườm, dữ dằn; một bên tảng
lờ, vẫn cố lao vào chụp ảnh đồng nghiệp, ghi lại những giờ phút ngắn
ngủi còn được nhìn thấy anh.
Bức ảnh làm tôi nhớ lại cái cảm giác của mình khi chứng kiến cảnh công
an, dân phòng thổi còi, quát tháo, dồn đẩy những người dân (số đông có
lẽ là nông dân, dân oan mất đất, căn cứ diện mạo và cách ăn mặc lam lũ
của họ) ra xa khỏi cổng Tòa án, trong phiên xử ông Cù Huy Hà Vũ,
4-4-2011.
Hình ảnh đó, cũng như bức ảnh này, cho dù chỉ ghi lại một khoảnh khắc và
không đủ để nói lên điều gì về những người có mặt, khiến cho tôi củng
cố thêm một ý nghĩ của mình: Rất khó để dung hợp giữa lực lượng bảo vệ
chế độ, đặc biệt là những người bảo vệ và dung dưỡng cho sự bưng bít,
thiếu minh bạch, kiểm soát, “định hướng” , với những người chỉ muốn bóc
trần mọi sự việc ra ánh sáng, những người lúc nào cũng đòi hỏi “quyền
được biết”.
Đoan Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét